Gái gọi khét tiếng đất sài thành và những kỹ năng chuyên nghiệp chỉ em có

Cười rạng rỡ rồi bảo:
-Như thế mà không coi là nghịch thì coi là thế nào cơ chứ. Chẳng cần tôi trả lời nữa mà bàn tay liên tục xoa xoa vuốt vuốt, cái kiểu nhẹ nhàng mơn trớn khiến tôi thoải mái và con cặc dần dần cứng ngắc lên. Ngó nghiêng thêm một chút rồi hai chị em lên đường, thêm mười phút lái xe thì đến trung tâm. Bĩu môi tôi bảo:
-Ờ nhưng nó không phải là cái điều quan trọng nhất là để chọn chồng, không lẽ chọn chồng thì chỉ chọn buồi to thôi à! Cảm giác buồn buồn sung sướng tê tê dâng lên khiến cho con cặc bên trong cái quần dựng đứng, nghiếc sang chị Sương tôi bảo:
-Nghịch dái em thế khó chịu lắm.. Những tấm ảnh này tôi xem trên web nhiều rồi nhưng không nghĩ bà chị của tôi lại tưởng tượng và lục lọi mấy cái này! nhưng thế này là được rồi. Lái xe hai mươi phút mới về đến khách sạn, lấy chìa khóa phòng rồi ung dung đi lên. Giật lại cái điện thoải rồi chị Sương bảo:
-Nghĩ linh ta linh tinh. Biết nó dần dần căng phồng lên rồi khiến chị Sương lẩm bẩm nói tiếp:
-Nói bậy thế bóp là đúng! Cho chừa này! Vẫn mặc kệ, kéo bung cái khóa quần rồi chị Sương thọc tay vào bên trong, dĩ nhiên là vẫn ở cái quần lót xoa xoa rồi mở to măt ra mà nói:
-Ăn gì mà to thế! Thôi đi về.. Trầm tư vài giây chị Sương nói tiếp;
-Này tao mà lấy chồng mày có buồn không? Chị Sương thích thú lò dò đến tận gần mấy trụ bê tông thật to để chắn xóng hí hửng nghịch nước rồi mới nói lại;
-Không! Đút vào có mà bò xuống mà đi chứ làm sao chịu được! Chẳng thèm nói chữa và ra vẻ đúng kiểu tột nghiệp, lúc này tôi muốn bà chị đáng yêu của mình mân mê nghịch nghợm con cặc suốt. Nó không khó chịu mà mang lại một cảm giác thoải mái thư thái vô cùng. Lắc cái đầu nguầy nguậy để tránh né rồi tôi bảo:
-Không dễ nhét đâu.. Mà có thấy mấy chị kia bảo chị