Em học sinh trung học bướm hồng thủ dâm chảy nước

Thư thả lỏng nhắm nghiền mắt tận hưởng cơn dục vọng âm ỉ như ngọn gió thổi qua nắng nhạt, gieo vào lòng cô nỗi bất an khó dứt, liệu lần tới cô sẽ chống lại hay ngã vào tay hắn, câu hỏi treo lơ lửng như bóng mây trên bầu trời mờ nhạt. A… mạnh nữa đi… em sướng chết mất…”
“Đụ em nát lồn đi… em yêu anh…” người nàng uốn éo đạt cực khoái rên to. Thư vội lau tay vào tạp dề sờn, nhấc máy, giọng anh vang qua loa…
“Vợ, con ở nhà ngoan không vợ? Thư hoảng loạn, tay run làm điện thoại suýt rơi, “Hắn uy hiếp thật rồi, vì mình muốn chấm dứt sao?” Cô nhắn lại, ngón tay run gõ từng chữ, “Anh Nam, em không muốn tiếp tục, đừng gửi clip, em sẽ gặp anh nói rõ lần cuối,” lòng như nắng nhạt ngoài kia – sáng mà không ấm, chỉ làm rõ nỗi sợ đang giam cầm cô. A. Nam thì thầm:
“Em thích mà, bóp mạnh nữa đi,” ngón tay luồn qua mép quần, đút vào lồn, móc mạnh, “chụt chụt,” lồn ướt như mưa rào, co bóp ngón tay hắn. Cô nhìn mình trong gương thầm tự hào vì sự gợi cảm, rồi lòng đắng ngắt, “Mình mặc thế này để làm gì, để chấm dứt sao?” Hoàng về sớm sau cuộc họp, bế bé Ngọc, thấy Thư chuẩn bị đi, anh cười trêu…
“Vợ đẹp thế này đi gặp bạn hả, sexy quá, bạn nào được ngắm em thế, anh ghen đấy, định đi câu trai à?” Thư gượng gạo:
“Dạ, bạn cũ thôi anh, em đi chút rồi về, anh trông bé nha,” lòng rối, “Mình nói dối anh nữa rồi.” Hoàng nhếch môi:
“Ừ, đi vui nha vợ, anh giữ bé, về sớm kẻo anh mong,” ánh mắt thoáng chút lạ lẫm nhưng không hỏi thêm. Nam ngồi góc khuất, áo sơ mi trắng phẳng phiu, nụ cười khẩy nở trên môi:
“Em đẹp quá, ngồi đây, uống với anh đi.” Thư ngồi đối diện, tay siết mép bàn gỗ, giọng cứng:
“Anh Nam, em muốn dừng lại, em yêu chồng em, anh đừng uy hiếp em nữa.” Nam nhấp ly rượu vang đỏ, giọng xoa dịu:
“Thư, anh chỉ muốn gặp em