Chơi tập thể với mấy ông anh trong dòng họ

Thôi, mà chị không chịu đâu. Đây cũng là một cuộc tình loạn luân tội lỗi, chẳng khác gì hai cuộc tình mới năm ngoái thôi giữa Lợi và chị Huyền, chị Phượng hay là cuộc tình của nó với chị Đông vào năm nó chỉ mới có mười một tuổi. Tuy là lần đầu tiên, chưa quen chưa biết, không hẹn không thề thế nhưng hai chị em đều cố gắng kéo dài mãi miết nụ hôn đầu mặc dù khá mệt mỏi, vật vã. Hai tô mì thật đơn giản, gọn gàng, nóng sốt lại thêm một hai trái ớt nơi rổ chén khiến cho hai chị em thật no bụng, ấm lòng, xuýt xoa, cay nồng vừa ăn vừa nói cười huyên thuyên, tự nhiên như là đang ở nhà vậy. Thực sự, chính xác không còn gì để chối cãi nữa, Lợi chính là người con trai đầu tiên mang tình yêu đến cho chị Hoa và cũng là người khác phái thứ nhất được chị cho phép đụng chạm vào chốn thâm cung huyền diệu bấy lâu nay kín cổng cao tường của chị. Thật chẳng hiểu tình yêu là thứ gì mà sao cứ mãi dính líu vào cuộc đời Lợi có thể nói rằng chưa hết mối yêu này đã xọ cuộc tình kia ; chiếc áo nó vừa mới cởi ra từ từ được để phủ lên trên cái áo thun của chị Hoa và nó chậm rãi cúi xuống người chị, bắt đầu cuộc khám phá tìm hiểu thiên nhiên đầy hoa mộng nơi thân thể một phụ nữ trinh nguyên. – Vậy hóa ra em cưới chị để làm đầy tớ chứ đâu phải làm vợ. Cảm thấy bụng đã đói, chị Hoa nói :
– Tối rồi không về được. Lần giao hợp đầu tiên khiến chị Hoa cảm giác đau đớn, rát buốt, xót xa vô cùng ; miệng há hốc, mắt nhắm nghiền lại, liên tục thở nấc lên hổn hển, giờ phút này đây chị hoàn toàn thả lỏng, buông xuôi hiến dâng cho thằng em “cái đáng giá ngàn vàng” trong cuộc đời con gái của chị.